Trong bài trước, tôi đã giới thiệu bài thơ chế về những chàng trai ế vợ - khổ vì FA và người độc thân có nỗi khổ riêng thì người đàn ông sau khi lấy vợ - hoặc lấy được vợ cũng chẳng hề sung sướng gì. Đơn giản như trong bài thơ chế khổ vì lấy vợ dưới đây:
Đời tôi quả thật thong dong quá trời.
Từ khi tui có vợ rồi
Lo làm trối chết chẳng hồi nghỉ tay
Thật tình thì nói thế này
Cũng vì… thương vợ, tui đây phải “gồng”.
Đã mang tiếng được làm chồng
Thật ra chẳng khác “đeo gông” tí nào
Giờ giấc nàng quản sít sao
Quán, bar nào dám ghé vào lân la…
Mỗi ngày sau buổi tan ca
Phải lo đi chợ, về nhà nấu ăn
Giặt đồ, xách nước quanh năm
Lau nhà, rửa bát,… có nhằm nhò chi.
Đều đều mỗi tháng một kỳ
Lãnh lương đưa vợ, không thì… bả rên.
Thà tui chịu cực mình ên
Để nhan sắc vợ càng thêm mặn mòi.
Tiếc cho cái số thằng tôi
Đâm đầu cưới vợ, chịu đời nổi không?
Than ôi số kiếp làm chồng
Từ ngày có vợ ra nông nổi này!!!
Lâu nay, chúng ta chỉ nói đàn bà là khổ, vợ khổ nhưng qua bài thơ chế này mới biết đàn ông làm chồng cũng chẳng hề sung sướng chút nào. Phải không?