Thơ chế đàn ông ế vợ

Ngồi buồn con mắt gật gà
Ước gì… có vợ để ta đỡ buồn.

Năm nay tuổi đã ngoài luồng
Tính ra đã trải qua mười mùa trăng

Tuổi này cũng sắp rụng răng
Nếu không lấy vợ ăn năn cả đời!

Bắc thang lên hỏi ông trời…
Hình như ông đã quên rồi duyên tôi.

Đời sao cay đắng quá thôi
Kiếm một cô vợ muốn lồi con ngươi!

Sớm hôm, hôm sớm khóc - cười…
Nghĩ mình phận bạc nên người chẳng thương.

Suốt đêm thao thức canh trường…
Người ta có vợ chung giường ấm êm
Còn mình mỗi tối buồn thêm
Cô phòng lạnh lẽo nằm rên một mình

Ngày mai đợi đến giờ linh
Làm mâm ngũ quả vào xin miếu bà

Lạy bà ... xì xụp... xì xà…
Cho con cô vợ đẫy đà tròn vo

Để cho hết cảnh nằm co
Đêm đêm hai đứa ngáy cho vui nhà