Bài thơ là nỗi niềm của một người phụ nữ khi nhận tin người yêu mình đi lấy vợ. Bài thơ như là một lời chua cay tự sự đầy nữ tính.
Nghe tin anh cưới vợ
Lòng em buồn biết bao
Hỡi anh - người tiền kiếp
Gió chiều nay xôn xao
Nước mắt em nhạt mờ
Anh quên rồi trong mơ
Ta xây nhà bên suối
Nâng niu từng trang thơ
Mình đã nhận ra nhau
Giữa cuộc đời dâu bể
Đêm đêm ta nguyện cầu
Tưởng chừng như hoang phế
Anh đi không về nữa
Em tìm hoài trong mơ
Lệ nóng tràn khóe mắt
Nhạt nhòa đầy trang thơ
Nước mắt em buồn rơi
Mình đã xa thật rồi
Chiều nay mưa giăng lối
Tím khoảng trời anh ơi!
Hỡi anh – người tiền kiếp
Còn gì đâu em chờ
Anh xây nhà bên suối
Em mảnh đời bơ vơ
Anh đã quên em rồi!
Thôi ta dừng cuộc chơi
Cầu mong anh hạnh phúc
Với người vừa nên đôi
Hỡi anh – người tiền kiếp
Còn gì cho em chờ
Phương trời anh có biết
Vừa giết một hồn thơ
Đây bài thơ em viết
Tặng anh ngày sang sông
Hỡi anh – vầng trăng khuyết
Đang chơi vơi giữa dòng
Thôi anh chớ bận lòng
Đời em giờ hư không
Tình mình mây giăng kín
Đừng gieo thêm bão giông
Nghe tin anh cưới vợ
Lòng em buồn biết bao
Hỡi anh - người tiền kiếp
Gió chiều nay xôn xao
Nước mắt em nhạt mờ
Anh quên rồi trong mơ
Ta xây nhà bên suối
Nâng niu từng trang thơ
Mình đã nhận ra nhau
Giữa cuộc đời dâu bể
Đêm đêm ta nguyện cầu
Tưởng chừng như hoang phế
Anh đi không về nữa
Em tìm hoài trong mơ
Lệ nóng tràn khóe mắt
Nhạt nhòa đầy trang thơ
Nước mắt em buồn rơi
Mình đã xa thật rồi
Chiều nay mưa giăng lối
Tím khoảng trời anh ơi!
Hỡi anh – người tiền kiếp
Còn gì đâu em chờ
Anh xây nhà bên suối
Em mảnh đời bơ vơ
Anh đã quên em rồi!
Thôi ta dừng cuộc chơi
Cầu mong anh hạnh phúc
Với người vừa nên đôi
Hỡi anh – người tiền kiếp
Còn gì cho em chờ
Phương trời anh có biết
Vừa giết một hồn thơ
Đây bài thơ em viết
Tặng anh ngày sang sông
Hỡi anh – vầng trăng khuyết
Đang chơi vơi giữa dòng
Thôi anh chớ bận lòng
Đời em giờ hư không
Tình mình mây giăng kín
Đừng gieo thêm bão giông