Một bài thơ vui và chế về việc vì sao tôi không lấy vợ và vì sao tôi mãi là người cô đơn FA. Mời các bạn đọc để cười và vui.
Tớ ứ thèm lấy vợ đâu
Bởi vì lấy vợ như trâu vào chuồng.
Như cá vào chậu thật buồn
Tớ không lấy vợ ở suông bởi vì
Lấy vợ chẳng được thứ gì
Để cho thân xác não nề héo khô
Vợ vốn lạ hoắc lạ huơ
Nhất định không để bây giờ… chủ ta!
Nhất định không để làm bà
Vung tay chỉ trỏ làm ta muốn khùng!
Vợ là cái thứ... người dưng
Bí, bầu khác giống nhưng chung một giường
Vốn là người lạ qua đường
Làm sao ta để dễ dàng trói ta?
Không cùng mẹ chẳng cùng cha
Cho nên không thể cùng nhà với nhau.
Tớ ứ thèm lấy vợ đâu
Bởi vì lấy vợ như trâu vào chuồng.
Như cá vào chậu thật buồn
Tớ không lấy vợ ở suông bởi vì
Lấy vợ chẳng được thứ gì
Để cho thân xác não nề héo khô
Vợ vốn lạ hoắc lạ huơ
Nhất định không để bây giờ… chủ ta!
Nhất định không để làm bà
Vung tay chỉ trỏ làm ta muốn khùng!
Vợ là cái thứ... người dưng
Bí, bầu khác giống nhưng chung một giường
Vốn là người lạ qua đường
Làm sao ta để dễ dàng trói ta?
Không cùng mẹ chẳng cùng cha
Cho nên không thể cùng nhà với nhau.