Câu thơ dở phố dở làng dở yêu

biết tìm đâu gió đâu mưa
biết tìm đâu cái ngày xưa bây giờ

phải là duyên nợ tình thơ
mà câu lục bát thẫn thờ cơn mê

mặc người nơi cánh đồng quê
mặc ta ngơ ngẩn chiều tê tái lòng

qua cầu lại thương dòng sông
khát con nước chỉ dám trông vào trời

vội chi tính bỏ cuộc chơi
để câu lục bát cho người sang trang

vội chi lỡ kiếp đa mang
câu thơ dở phố dở làng dở yêu

gánh gồng trong cuộc phiêu diêu
quẳng đi lăn lóc mọi điều buồn vui

dẫu tha thiết dẫu ngậm ngùi
tử sinh âu cũng mệnh trời số ta

chuông nào đánh chẳng ngân nga
phải chuông chùa tiếng mới nhòa khói mây