Có những điều chỉ cất trong nỗi nhớ
Để tháng năm mòn mỏi nỗi u hoài
Sao không thể sẻ chia cùng gió nước
Đọng trong miền ký ức chẳng nguôi ngoai
Có những điều chỉ thoáng qua không giữ
Bỗng trở về lừng lững giữa trời xanh
Mà cứ ngỡ tận đâu miền viễn xứ
Gặp nhau đây xa lạ chỉ riêng mình
Có những điều lòng tự nhủ quên đi
Mà hiển hiện vầng cao mùa gió nổi
Trời cứ nắng cứ mưa tràn mộng mị
Cứ bâng khuâng nhìn vào cõi không lời
Nguyễn Tri Niên