Khói tình ai thổi lên trời

Gió chiều tóc rối bay bay
Nắng nghiêng rụng xuống vai gầy ngày xưa

Ừ thì nắng ừ thì mưa
Lời ai thề hẹn mới vừa đâu đây

Bây giờ tóc đã sương phai
Chông chênh số phận trắng tay muộn phiền

Biển xua câu hát vô duyên
Sóng xô trôi dạt con thuyền xa khơi

Khói tình ai thổi lên trời
Cánh diều ướt đẫm mưa rơi lạc loài

Ai đi mang cả tiếng cười
Để ai trọn hết một đời tìm nhau

Trầu vàng không gặp duyên cau
Cô đơn lại cứ vin vào câu thơ

Thôi đừng đợi, thôi đừng chờ
Còn chăng ký ức một thời… nhớ - quên!

Trúc Linh Lan