Cảm ơn người vì đã ở bên tôi
Trong cái ngày tôi tưởng mình là cô độc nhất
Cả thế giới quay đi bỏ mình tôi chật vật
Bước một mình trên những chênh vênh.
Người đã chẳng ngại ngần khi bước đến bên
Nắm lấy tay tôi và thì thầm: “ đừng khóc,
Thế giới lạ xa kia chỉ là một góc
Họ không hiểu mình thì hãy tìm thế giới khác lớn hơn”
Tôi bước theo người ra khỏi nỗi cô đơn
Ngắm thế giới lạ hơn bằng sắc màu hạnh phúc
Nở nụ cười tinh khôi đón chờ bao cảm xúc
Vui vẻ, rạng ngời với những khúc ca xanh.
Tôi theo người đến ngày mới trong lành
Bỏ bức tường lạnh tanh giam đêm dài quá khứ
Đưa bàn tay chạm trái tim tự nhủ:
Tất cả qua rồi… giờ là lúc bình yên.
Tôi buông lơi tất cả những muộn phiền
Dang đôi tay mình níu tay người thật chặt.
Cảm ơn người dạy tôi biết những điều tuy nhỏ nhặt
Cũng thành niềm vui nếu trân trọng, nâng niu.
Thế giới trong tôi khi có người… bỗng đẹp biết bao nhiêu…