Em ơi mình yêu nhau nhé!

Tôi cứ ngỡ rằng tim mình đã xước
Chẳng có ai vá lại được nữa đâu
Bởi vết thương lòng còn quá đậm sâu
Tim đã rách sẽ chẳng khâu lại được

Nhưng cuộc đời đâu nào ai biết trước
Thật vô tình em bước đến bên tôi
Tôi chết lặng, tôi chẳng nói thành lời
Và tôi đã yêu em rồi, em đó

Tôi từng nghĩ tình chỉ như mây gió
Trao đi nhiều rồi có được gì không
Bao hạnh phúc, những giây phút ấm nồng
Hay là chỉ vết thương lòng đau nhói

Nhưng em đến, em làm tôi thay đổi
Trái tim sầu biết cười nói nhiều hơn
Biết quên đi bao bực tức, nỗi buồn
Biết yêu đời và còn . . . yêu em nữa

Tôi từng nghĩ để tìm ra một nửa
Thì con người phải chọn lựa bao lâu
Thôi cứ để trời sắp đặt cho nhau
Gặp hay không chỉ một câu duyên phận

Và em đến như duyên trời định sẵn
Mũi tên ái tình em bắn vào tôi
Em làm cho tôi chết lặng thật rồi
Và tôi đã yêu một người con gái

Em. . . chính em làm cho tôi ngây dại
Trái tim sầu nay bỗng lại hồi sinh
Và tôi biết rằng một nửa của mình
Chính là em. Em ơi mình yêu nhé!