Ngủ đi em dù đời không biển lặng

Ngủ đi em dù đời không biển lặng
Sóng trào dâng giận dữ nỗi oan lòng
Thuyền vẫn lướt cánh buồm căng cay đắng
Bến bờ xa chào đón những hằng mong

Ngủ đi em gió rì rào kể chuyện
Những hung đồ cổ tích giết người thân
Từ cao xa thánh thần vung kiếm trận
Đất quê mình lại xanh thắm muôn lần

Ngủ đi em bọn ác hiện trong mơ
Ông Tiên đến em bồng bềnh bay lượn
Bay bay mãi chẳng còn gì để sợ
Dứt cơn mơ nắng chiếu rọi trên đường

Nguyễn Tri Niên