Ta níu lại những gì ta yêu quý

Ta níu lại những gì ta yêu quý
Gió vẫn cuốn đi chẳng chút ngại ngùng
Ta ngơ ngác nhìn hoa cùng với nhuỵ
Lẻ loi buồn đứng giữa cõi mông lung

Cây trút lá thay mùa theo nhịp sống
Gốc vun đầy lời than thở nhớ thương
Gió vẫn cuốn dù trăm ngàn ước vọng
Có sao đâu óng ả liễu ven đường

Thêm chút nữa như trăm mối còn vương
Gió vẫn cuốn như làn mây mỏng nhẹ
Như sương khói thời gian trên cõi thế
Vẫn dịu dàng nỗi nhớ lẹ làng buông

Nguyễn Tri Niên